Mang mang – Thơ Nguyễn Thanh Kim
14.10.2017
Gối chồng báo cũ
ngẫm ngợi trước sau
thức ròng khó ngủ
Nỗi mình lận đận
thị thành chen chân
Nỗi mình trắc trở
nhịp chèo phân vân

Thơ đôi vần gió
nặng nhẹ tay cầm
Lượng người như bể
tình người mang mang.
N.T.K
Có thể bạn quan tâm
Nỗi nhớ trong Tây Tiến và Bên kia Sông Đuống - Nguyễn Minh HùngMẹ và người lính - Lê Huy HạnhHai người bạn - Truyện ngắn Thanh QuếNgõ hoa vàng - Thơ Ngân Vịnh Này đốm lửa – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoXin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngTrong khu vườn cỏ dại – Thơ Đinh Thị Như ThúyĐể buồn em phương này - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngĐệ nhất game thủ – Truyện ngắn Nguyễn Thị Thu SươngTập thơ Ngược dòng thời gian - Tiếng nói từ trái tim về tình yêu và thân phận con người - Trần Mai Hường