Mang mang – Thơ Nguyễn Thanh Kim
14.10.2017
Gối chồng báo cũ
ngẫm ngợi trước sau
thức ròng khó ngủ
Nỗi mình lận đận
thị thành chen chân
Nỗi mình trắc trở
nhịp chèo phân vân
Thơ đôi vần gió
nặng nhẹ tay cầm
Lượng người như bể
tình người mang mang.
N.T.K
Có thể bạn quan tâm
Nhớ Tết Hoàng Sa - Vân LongNhà thơ - Thanh QuếNhân vật chính của vở kịch - Truyện ngắn Trọng ĐịnhVẫn những chân trời – Thơ Trần Kim Hoa Vẹn nguyên Tổ quốc – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoDòng thượng nguồn ngừng chảy - Phan Thu NguyệtChùm truyện ngắn của Thanh QuếChuyện hai người bạn nghiện thuốc lá – Truyện ngắn Lưu Trùng DươngThực trạng và giải pháp chăm sóc đời sống tinh thần văn nghệ sĩ cao tuổi - Bùi Văn TiếngTháng Tám – Thơ Lê Huy Hạnh