Khúc sang mùa - Trương Thị Bách Mỵ

02.10.2017

Khúc sang mùa - Trương Thị Bách Mỵ

Đừng hát bài ''mùa chim én bay'' khi mẹ gánh tro ra đồng

rải tàn nguội lạnh ươm mầm sống mới

một vốc tung lên

nắng reo rời rợi

mẹ giẫm thanh xuân giãy giụa dưới cỏ mềm

 

Đừng  gọi ''Đò ơi!'' khi mẹ đang cuốc cỏ đậu ven sông

gương đậu ánh lên nỗi nhớ bềnh bồng trong vắt

cuốc đụng chân mình

cát lở giữa lòng sâu...

 

Đừng bật radio khi gà gáy sang ngày

âm thanh quen nôn nao ngày cũ

tách trà hoa lài bỏng môi kỷ niệm

mở cửa ban mai

vàng võ chỗ nắng nhìn...

 

Ngoắc yêu thương về một buổi bình minh

vồng khói bếp xanh màu thơ dại

cò trắng vui quanh cánh đồng con gái

đòng đòng mê say

én lượn khúc sang mùa...

T.T.B.M

Bài viết khác cùng số

Đôi điều suy nghĩ về bảo tồn và phát triển bán đảo Sơn Trà - Dân Hùng APEC 2017 và “Nụ cười Đà Nẵng” - Trần Trung SángCâu chuyện Sơn Trà - Trương Điện ThắngDiểu Nương - Trương Vân NgọcXứ sở Phù Tang - Văn KhoaMùa cỏ hồng trên phố - Nguyễn Thị Anh ĐàoSự phong phú của nguồn tài nguyên cây thuốc trong hệ thực vật rừng ở Khu bảo tồn thiên nhiên Sơn Trà (*) - Nhóm tác giảĐánh giá nguồn thức ăn của Voọc Chà vá chân nâu (Pygathrix nemaeus) tại bán đảo Sơn Trà - Vũ Ngọc Thành, Lois K Lippold và Trần Đình NghĩaCác rạn san hô ở vùng biển ven bờ bán đảo Sơn Trà - Nguyễn Xuân HòaHồi kết câu chuyện thời sự Sơn Trà: Bài toán khó có lời giải trọn vẹn - Trần NgọcKhói rạ đồng chiều - Nguyễn Hoàng SaBúi tóc mẹ - Nguyễn KhánhMỗi buổi mai - Khánh HồngQuê - Nguyễn Thị Minh ThùyÁnh mắt - Nguyễn Hải LýĐêm của vầng trăng khuyết - Thu ThủyNgày mùa - Thy LanMàu xanh em - Nguyễn Nho Thùy DươngGọi mẹ - Vạn LộcKhúc sang mùa - Trương Thị Bách MỵVỡ hoa - Bùi Mỹ HồngCây ốc đảo quán Văn - Đinh Thị Như ThúyCo kéo với mùa xuân co kéo với thời gian - Nguyễn Đông NhậtCống hiến cho nghệ thuật Tuồng là hạnh phúc đời tôi - NSƯT Phan Văn QuangChặng đường 50 năm nghệ thuật Tuồng xứ Quảng - N.H.TTín ngưỡng của cư dân Đà Nẵng thế kỷ XVIII qua nhật ký của John Barrow - Đinh Thị TrangHãy để mặc bài thơ tự chọn lấy cấu trúc âm nhạc của nó - Lê Quốc Sinh