Hồn biển – Thơ Nguyễn Văn Tám
19.06.2016
Các anh đang ở đâu giữa lòng biển khơi
Nghĩa trang quê nhà vẫn ghi tuổi tên, nhưng là những nấm mộ gió
Các anh bây giờ đã trở thành người thiên cổ
Đất nước mình giặc giã có bao giờ bình yên?
Các anh nằm lại giữa lòng biển mênh mông
Bên đảo Gạc Ma, ôm nhau thành vòng tròn, giữa lá cờ Tổ quốc
Vòng hoa người, những vòng tay xiết chặt
Làn đạn quân thù xả xuống, máu nhuộm đỏ biển Đông
Không thấy các anh, chỉ thấy hồn vẫn quẩn quanh
Đang dựng lên những núi sóng cao nghìn thước
Sẽ dìm sâu bè lũ quân xâm lược
Khi chạm đến tận cùng lòng kiên nhẫn Tổ quốc ta.
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Cầu quay miền nhớ - Truyện Đinh Quỳnh NhưTiếc nuối - Thơ Vạn LộcThời khắc diễn vai – Thơ Đinh Thị Như ThúyChúa Rừng nổi giận – Truyện Hồng ChiếnTạm biệt Huế - Thơ Thu BồnNhớ Tết Hoàng Sa - Vân LongHạt bụi – Thơ Anh TuấnTên anh, tên dòng sông – Thơ Nguyễn Văn TámViết trong đêm khó ngủ - Thơ Tôn Nữ Ngọc HoaTháng năm tháng mười – Thơ Nguyễn Nho Thuỳ Dương