Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Chiều muộn - Ngân VịnhBờ xanh cỏ hát - Phong HânNhạc sĩ Văn Cao và ca khúc “Dưới ngọn cờ giải phóng” - Nguyễn Văn TámKhông phải là cuối cùng - Bùi Mỹ Hồng Vẹn nguyên Tổ quốc – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoQuán Đa – Truyện Võ Lê Thục Nhàn Thời khắc diễn vai – Thơ Đinh Thị Như ThúyĐôi điều bày tỏ - Thơ Ngân VịnhBên ngoài cánh đồng – Thơ Nguyễn Nho KhiêmCâu thơ mắc cạn - Nguyễn Ngọc Hạnh