Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Vắng em mùa này biển có buồn không?- Thơ Nguyễn Thị BìnhChúng tôi làm báo văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ - Đông San VĩVị tướng già - Thơ Anh NgọcCác bậc thang – Thơ Phan Tuy AnĐường về miền Trung - Hoàng Khánh DuyChênh vênh - Thơ TÓC NGUYỆTĐợi – Thơ Phạm Thi NhungThơ Bùi Mỹ HồngNghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành LêNỗi buồn xanh – Thơ Nguyễn Nhã Tiên