Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Sự biến đổi của luật tục người Katu - Đỗ Thanh TânVết cắt – Thơ Khánh PhươngChênh vênh - Thơ TÓC NGUYỆTChỉ còn chuyến xe chở hoa về muộn – Thơ Đinh Thị Như ThúyChiếc lá hình giọt lệ - Truyện ngắn Quế HươngGấu bông của mẹ - Trần Thị HuyềnVắng – Thơ Bùi Công MinhBên sông Hiếu - Thơ Đinh Lê VũTản mạn về sông – Nguyễn Văn TámSơn Trà 360 độ - Huỳnh Viết Tư