Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Phiến đá – Thơ Bùi Minh VũNhững cây cầu thành phố - Trần Nhã ThụyĐá đỏ - Phan Xuân Hậu.Bệnh dị ứng mặt nạ - Truyện ngắn Tiêu ĐìnhMùa xuân - Bùi Công MinhBiển thanh xuân - Trương Điện Thắng Tản mạn về tiếng Quảng - Bùi Văn TiếngNói chuyện làm người – Thơ Nguyễn Văn TámThở - Thơ Trần TuấnSự bí ẩn của yên lặng - Huỳnh Minh Tâm