Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Gặp mưa biển ở Chu Lai – Thơ Ngân Vịnh Sông Hàn bữa ấy! - Võ Văn BaMiền gió - Truyện ngắn Nguyệt ChuThơ Vạn LộcVắng em – Thơ Quốc LongCác cô gái Đài quan sát – Thơ Bùi Công MinhQuà của ấu thơ - Trần Nguyên HạnhTản mạn nhân sự kiện Đà Nẵng đăng cai tổ chức Tuần lễ Cấp cao APEC 2017 - Bùi Văn TiếngViếng mộ nguyễn du - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngBờ thực - Thơ Nguyễn Thị Anh Đào