Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh

Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Em trả cho đời sự dịu dàng thẳm sâu…-Thơ của Đào Nguyên Thảo Cảm ơn – Truyện ngắn Thanh Quế Lễ mừng lúa mới của người Katu - Đỗ Thanh TânPun-ny và chuyến phiêu lưu đến thế giới Con Người – Truyện Huỳnh Phạm Nguyệt Dương.Đưa con về hội chợ quê – Thơ Lê Anh DũngThơ KabirKhúc tưởng niệm – Thơ Nguyên ThiNhà văn Nguyễn Một - Người mắc nợ ký ứcGửi một người đàn bà xấu sốKhu vườn trên gác mái – Truyện Đinh Quỳnh Anh