Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Nhà văn Nguyễn Văn Bổng và tiểu thuyết "Áo trắng"Tổ quốc trong tôi – Thơ Trần Gia TháiThả điều ước lên trời - Hoài ThươngTrong đêm mưa mùa hạ - Thơ Minh TựThần nữ đi chân không - Truyện Trần Thùy MaiNhà thơ Nguyễn Kim Huy Đang già đi nỗi đau khát sống – Thơ Đinh Thị Như ThúyChùm thơ của nhiều tác giả Truyện ngắn Thạch Lam - Từ góc nhìn thi phápCon gái - Trần Thị Lệ