Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Thơ Ngân VịnhKhêu ngọn đèn-Chùm truyện rất ngắn của Võ Anh MinhXin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngCậu bé của MưaBến Hồ Dâu – Thơ Trọng VượngBiển trắng - Nguyễn Văn TámChiều đi - Thơ Ngân VịnhNgẫm nghĩ mùa xuân - Trịnh Bửu Hoài Nỗi thu dịu dàng – Thơ của Đoàn Ngọc ThuTrăng lưỡi liềm - Hàn Thủy Giang