Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn TámEm - Truyện ngắn của Lê ĐìnhGiấc mơ thủy chung – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoĐàn bà – Thơ Ngân VịnhCún cưng - Bùi Tự LựcMùa cỏ hồng trên phố - Tản văn Nguyễn Thị Anh ĐàoNhà viết kịch, nhà thơ Lưu Quang Thuận - Kỷ niệm 100 Ngày sinh 14/7/1921 - 14/7/2021Cánh tem xuân – Truyện ngắn Lê Mai LanĐôi điều bày tỏ - Thơ Ngân VịnhLời ru của bà - Trúc Chi