Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.
Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Nghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành LêMột truyện ngắn không cần minh họa - Truyện ngắn Vị TĩnhThơ Ngân VịnhGiọt mưa xuân – Thơ Phan Thu HồngHai người bạn - Truyện ngắn Thanh QuếBốn Cái Ngu- Truyện ngắn Sơn Nam Kiên trung - Truyện ngắn Trầm Nguyên Ý AnhBiển một màu - Nguyễn Như BáNỗi nhớ trong Tây Tiến và Bên kia Sông Đuống - Nguyễn Minh HùngThả điều ước lên trời - Hoài Thương