Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.
Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Đinh Mỹ nhân - Truyện dã sử Đỗ Nhựt ThưNơi phòng đợi – Thơ Thanh QuếTượng hình kín – Thơ Đoàn Minh ChâuMột nét Ngũ Hành Sơn – Thơ Mai LinhMùa vẫn mùa mưa ngâu – Thơ Đinh Thị Như ThúyDăm ba hạnh phúc ngắn - Nguyễn Nho Thùy DươngXin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngTâm Tình Hiến Dâng – Rabindranath Tagore Mắt nhà giàn - Quang HoàiNắng ở ngoài sân...