Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.

Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Hoài cảm Ngũ Hành Sơn – Thơ Anh TuấnBên sông – Thơ Trường ThanhChú chó sầu muộn (Đọc Chó hoang - Bùi Tự Lực)Giọt sương – Thơ Lê Huy HạnhGò Nổi – Thơ Nguyễn Hoàng SaNgày Y Moan ra đi – Thơ Bùi Công MinhKhông chịu lớn – Truyện ngắn Nguyễn Nhật HuyNắng cũ- Thơ Trương Thị Bích MỵNgười ăn phố - Phạm Thị Hải DươngChiều Sài Gòn – Thơ Mai Hữu Phước