Giấc mơ đi lạc – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
14.09.2018
Có lần giấc mơ đi lạc
Tìm mình không gặp quê kiểng mờ xa
Theo chân đêm về phía bãi bờ
Hàng phượng sân trường như còn ngái ngủ
Tiếng con ve nào gọi mùa hè cũ
Giấc mơ buồn lội qua sông
Chạm mấy chùm hoa lục bình trổ muộn
Xao xuyến hồn riêng tím một khoảng trời
Lang thang, lang thang... quên dấu nẻo về
Bươn ngang đường làng bờ tre ruộng lúa
Lạc vào phố quê thấy mình lạ lẫm
Giấc mơ mệt lừ nằm ngủ bờ quên
Tôi lần mò tìm theo
Vấp dấu chân ai lối mòn xóm nhỏ
Ngày xa ấy chăn trâu cắt cỏ
Bỏ quên lâu rồi những dấu chân hoang
Tôi gặp giấc mơ sửng sốt bàng hoàng
Ôm chầm lấy nhau tan biến
Bên lề giấc ngủ
Quê hương...
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Sân khấu – Thơ Nguyễn Đông NhậtTự ngẫm -Thơ của Hồ Anh TuấnCa dao cho biển – Thơ Tú AnhNgày rộng – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Ông già nhân hậu kể chuyện cho các em – Thanh Quế Không phải ai cũng có thể tồn tại sau khi rơi xuống - Đinh Thị Như ThúyMột ngày với Đà Nẵng thân yêu! – Thơ Trần Trúc TâmNhững bài thơ hay và ý nghĩa mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 Vòng xoang đêm Xuân - Thơ Bùi Công MinhChiều chiều vác nhủi ra đồng - Hoàng Nhật Tuyên