Chồi - Hoàng Thụy Anh
14.05.2018
mưa chín hạt
rụng
đọng buốt ngực phố
tay bện tay chẳng cột được búi nhớ
thôi ngủ đi đôi mắt rối muộn phiền
một mình xao xác bên ô gió
rót tràn tách đêm
tràn nụ cười em
phiến buồn vẫn xuyên qua cánh đồng bỏng khát
đâu có rãnh yêu nào ở trọ
đâu có ý nghĩ nào buộc về một hướng
đôi khi cuộn tròn
đôi khi ngược bóng
một nỗi đau xa lạ
một nỗi đau êm dịu
triệu triệu mặt đêm va chạm
triệu triệu đôi môi lần tìm
mải miết
tha hương
vạt từ đơn lẻ úp mặt phía tuyệt cùng
nấc bề bộn trên mảnh vỡ của lưỡi
cồn lên như những cánh sóng u mê mắt bão
trên thân thể anh
một chồi đau mới mọc
một tiếng khóc hé nở.
H.T.A
Bài viết khác cùng số
Chòi bên núi -Y NguyênMùa thu không rụng lá ngô đồng - Hồ Sĩ Bình Ở nơi đầu sóng - Minh SơnĐối diện với sông Hàn - Uông Thái BiểuLễ hội mùa xuân - Vũ Thị Huyền TrangVáy cưới của cô dâu - Dill McLanDị biệt - Trần Khánh Minh Sơn Một khúc đàn cầm... - Nguyễn Ngọc PhúSữa đỏ - Hoàng Khánh DuyThì thầm thời gian - Lê Anh DũngMùa hạ này về Sơn Trà em nhé - Nguyễn Cát ChuyểnĐi là về - Nguyễn Tấn OnXin cứ bao la thấp xuống đời - Trần Thị Kim DungĐêm - Văn LuânCó một loài hoa tháng tư - Nguyễn Thị Ngọc LanChồi - Hoàng Thụy AnhThơ Mai Hữu PhướcSơn Trà chiều em đến - Sông HươngCác cháu miền Nam ra thăm Bác - Nguyễn Hưng HảiĐèn hoa sen - Nguyễn Ngọc HưngKhúc bi tráng hay là diễn ngôn chiến tranh trong Trùng tu của Thái Bá Lợi - Hồ Thế HàMối quan hệ giữa bài tổ tôm với bài chòi - Thiếu AnhVai trò của ý thức nghề nghiệp trong việc xây dựng nền văn học mới - Phạm Thị Thu Hương Sao rượu bỗng dưng thành đắng đót - Huỳnh Văn Hoa Lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều - Nguyễn ThuậnTạ thơ Trương Vũ Thiên An khi đọc “Tạ” - Hoàng Sĩ Nguyên