Cánh gió về đồng thoại
Tranh của họa sĩ Hoàng A Sáng
Khóc mình
Mây đã khóc chân trời không đứng lại
chim khóc cành trôi vun vút sau lưng
cỏ khóc dấu chân người rêu xanh mãi
rừng khóc lá rơi bỡn cợt phân vân
Tôi khóc cho tôi một lần đánh cược
một lần thôi mộng mị đảo điên
để mãi là người đi sau đưa tiễn
những nếp nhớ dài rót cạn lòng đêm
Tôi khóc cho mình vui giữa ngây ngô
ướm dấu chân tưởng bao điều vĩ đại
mượn tự ngã che mờ hai mắt lại
buông dấu chấm rồi, bóng đổ về không!
Nét mi đơn dương
Nhiều năm không trở lại
Thông xanh vẫn rù rì
Giữa núi đồi hoang dại
Đâu rồi một nét mi?
Nét mi xưa hờn dỗi
Nét mi nào dễ phai!
Đơn Dương có còn ai
Sớt chia nhau chút lạnh
Đơn Dương có còn ai
Mà đất trời cô quạnh
Sao chỉ một mình anh
Hát lời gió độc hành.
Đơn Dương em đợi ai
Suốt mưa cùng nắng tận
Dẫu rừng đã quay lưng
Và suối nguồn buốt lạnh
Đôi mắt còn ấp ủ
Chút buồn ngày xưa không?
Mà người đi dằn dặt
Nặng trĩu một phương lòng
Thổn thức hoài Đơn Dương!
Đóa vô ưu
Thắp ngày cong cớn nắng
Hong đỉnh nhớ vừa hồng
Hạt mầm ngoan tách vỏ
Tẩn mẩn đợi lập đông.
Cánh gió về đồng thoại
Em khúc khích góc đường
Ta bồn chồn cười mỉm
Rơi rớt tiếng yêu đương.
Có phải em tàng trữ
Vòm an nhiên ban mai
Trút đài xuân nghiêng đổ
Muộn phiền trượt kẽ tay.
Đã không còn năm tháng
Xin khất những dự trù
Bên em môi kề má
Đời nở đóa vô ưu.
Mai bên anh
Bao giờ em đến bên anh?
một làn nhớ vờn nhau chao chát
Ngày mai
phố phác thảo môi hôn huyết dụ
phiến mưa xõa thầm thì.
Bao giờ em đến bên anh?
nồng độ yêu lệch thêm một ít
Ngày mai
anh tung tẩy đường cong ký ức
gột rửa giận hờn.
Bao giờ em đến bên anh?
tuôn rèm tóc dậy thì ngòn ngọt
Ngày mai
anh bẻ một nhành phiền muộn
thả sông trôi.
Ngày mai, em có đến bên anh?
Biên giới cuối năm
Biên giới Vĩnh Xương
Sáng cuối năm
Phiên chợ ngày nhặt thưa lời mặc cả
Chỉ có nắng
Thả rong theo dấu chân qua.
Biên giới
Ai thấy mùi buồn thoa mây bạc
Ai thấy tình yêu vừa sang ngang
Đồng bằng mặc niệm lời thổn thức
Con cúm núm vừa nghe
Vừa bay qua.
Biên giới buồn, biên giới lặng câm
Người câm lặng ngữ ngôn
Dĩ vãng bện thành sông sắc trắng
Em giờ đâu? Đừng để ta nghe tiếng khóc!
Con cúm núm lại bay trở về
Hình như ta vừa giật mình tỉnh giấc
Và lại nghe… tiếng rơi nước mắt
Như nắng Vĩnh Xương rơi
Vỡ sóng sông Tiền.
(vanvn.vn)