Vẫn những chân trời – Thơ Trần Kim Hoa
28.07.2016
không thể hỏi cuộc đời rằng vì sao cuộc đời lại thế
không thể hỏi dòng sông rằng vì sao dòng sông lại thế
không thể hỏi thời gian rằng vì sao thời gian lại thế
Vì mẹ sinh ra ta thân thể này gương mặt này giọng nói này
mùa hạ bão giông mùa thu lá rụng
bốn mùa trăngtròn khuyết với sương sa
vì cha dẫn ta vào cuộc sống này niềm mơ này khúc ca này
có giận có thương có yêu có ghét
có khôn ngoan nối sợi dây dài có vụng về xe chỉ luồn kim
khi ta lớn lên gặp những tháng ba rực rỡ đợi chờ bên triền sông vắng
váy cô dâu hoan hỉ bậc thềm
gặp những người đàn bà đi về tháng chạp
những mùa đông sưởi ấm những mùa đông
ta không biết vì sao, không thể hỏi vì sao
phía trước vẫn những chân trời chưa ai từng đến
phía trước vẫn những chân trời người từ đó hiện ra...
T.K.H
Có thể bạn quan tâm
Tôkyô - một tối Mùa Xuân – Bùi Công Minh Người vùng cát - Bút ký của Hồ Hải HọcNét cong - Nguyễn Tiến MinhTrò chơi ngày Tết của người dân xứ Quảng - Huỳnh Thạch HàNgày không em - Thơ của Minh TuấnĐà Nẵng mình tôi – Thơ Nguyễn Nhã TiênBức tranh trừu tượngChủ nghĩa nhân văn Việt Nam - Hồ Chí Minh, một tầm nhìn triết học Này đốm lửa – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoLội ngược – Thơ Nguyễn Hoàng Sa