Tượng hình kín – Thơ Đoàn Minh Châu
09.03.2016
anh sóng sánh chao nghiêng những cái nhìn
em không dứt được
em cũng không gỡ nổi
tuổi xanh mềm rạo rực cứ quấn quít chân anh
và những ý nghĩ
thơm thơm mùi tóc anh xoã ngợp
giờ làm việc
căn phòng nhỏ giọt tên anh
em giấu vào đâu được gương mặt anh quanh quẩn tìm một góc nhỏ ủ anh thật kín
nỗi nhớ cứ nôn nao sóng
câu chuyện hôm qua
không có em trong đó
và ban tối, em đã chui vào bức tranh tung toé những khát vọng dang dở
tìm anh
giấc mơ tượng hình.
Đ.M.C
Có thể bạn quan tâm
Ngõ xưa - truyện ngắn Hương NghĩaMùa cỏ hồng trên phố - Tản văn Nguyễn Thị Anh ĐàoTổ quốc tôi ba nghìn cây số biển - Nguyễn Ngọc PhúHòn Kẽm Đá Dừng* - Thơ Lê Anh DũngThơ Nguyễn Quang HưngNếu xứ sở dân ca không thấy biển? - Nguyễn Việt ChiếnMột chuyến đi Đông Bắc Thái Lan - Bùi Văn TiếngTìm phố - Nguyễn Nho KhiêmChạm - Thi NhungKhoảnh khắc quê nhà – Thơ Ngân Vịnh