Động và Tĩnh – Thơ Bùi Công Minh
23.01.2013
Ngoài kia động, nơi này yên tĩnh
Gió rèm lay nhắc đã chuyển mùa
Anh tìm lại chiếc áo xanh đời lính
Nhớ một thời sôi nổi từng quaĐêm thì động mà ngày yên tĩnh
Ngày thường trôi, những việc thường trôi
Đêm, trái tim tình yêu dậy sóng
Tình yêu em anh vẫn chưa nguôi
Ngày xưa động, bây giờ thì tĩnh
Những mùa qua rắc phấn ở trên đầu
Anh ôm em, tâm hồn náo động
Đôi mắt nhìn yên tĩnh thẳm sâu
Gió mây động, mặt đất thì yên tĩnh
Lá non tơ bình thản màu xanh
Em ùa ra sân, vài giọt mưa trên tóc
Rồi nghiêng đầu hôn nỗi lặng đời anh
Giao thừa động, nén nhang thì tĩnh
Khói bay lên thẳng tắp tâm hồn
Bao bão tố thác ghềnh giờ hoá dòng sông lặng
Ta nhìn đời trở lại mắt hồn nhiên.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Non Nước Đà Nẵng...- Nguyễn Ngọc PhúĐêm Đà Nẵng nhìn chớp giật biển xa – Thơ Thanh QuếThơ cỏ - Truyện ngắn Lam Phương Pun-ny và chuyến phiêu lưu đến thế giới Con Người – Truyện Huỳnh Phạm Nguyệt Dương.Chị - Thơ Trần KhoáiNguồn cảm hứng bất tận trong sáng tác văn học nghệ thuật Việt Nam - Phương MaiĐồng vọng trái tim - Như Hạnh Không đề - Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh Đàotựa lưng vào núi - Thơ Hà Duy Phương