Trăng bến Giằng – Thơ Nguyễn Văn Tám
04.03.2019
Mình ở miền xuôi lên
Gặp trăng Giằng ướt quá
Ngỡ như rằm tháng hạ
Ngỡ đất trời sang giêng
Ta vào hội đi em
Tay ai cầm như lửa
Mắt ai cười như men
Rượu rót tràn theo trăng
Bập bùng và cuống quýt
Nướng cá trong ống bương
Thơm đầu rừng cuối suối
Những con trằn, con niên
Lêu lêu lêu tù lêu
Vọng xa ba trái núi
Vọng xa tiếng cồng chiêng
Ai ngập ngừng bên suối
Ta vào hội đi em
Trăng Giằng xanh ướt quá
Đêm Giằng trời nghiêng ngả
Ta đang lạc lối về
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Mùa này gió núi - Nguyễn HiệpPhố đêm – Thơ Nguyễn Hoàng SaKhai thác tiềm năng du lịch quận Liên Chiểu thành phố Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàThổn thức mùa xuân – Thơ Bùi Mỹ HồngDòng xưa chuyện kể - Tường LinhKhi mùa đông gõ cửa – Huỳnh Viết TưĐêm ấm áp - Truyện ngắn Hồ Việt Khuê Vai trò của sông Cổ Cò với thương cảng Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài AnMùa yêu – Thơ Nguyễn LongGiao thoa văn hóa Việt - Chăm nhìn từ thơ ca dân gian – Võ Văn hòe