Trà xuân – Thơ Bùi Công Minh
13.03.2017
Trà xuân một ấm, ngồi độc ẩm
Một chén dư ra, nhớ bạn bè
Nhánh trà mỏng mảnh, khô không khốc
Thả vào đáy ấm tiếng đanh giòn
Một chút nước hòa thành lộc biếc
Ấm đất gợi về hương thảo nguyên

Ta ngồi một góc riêng nho nhỏ
Chén trà phả khói ngỡ mây xanh
Cho ta gởi tới nghìn vô tận
Khát vọng thanh xuân,việc chửa thành
Rót thêm chén nữa rồi chén nữa
Cứ chi phải rượu mới say người
Độc ẩm, ta tìm nơi vắng vẻ
Rượu nồng, người chọn chốn xinh tươi (*)
Nước đầu thường đậm, nước sau nhạt
Anh nhớ san ra chén chén đều
Sau trước vẫn nồng hương vị ấy
Đậm đà tình bạn với tình yêu
B.C.M
(*) Nhại cách nói của Nguyễn Bỉnh Khiêm trong bài Cảnh nhàn: Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ/Người khôn, người chọn chốn lao xao.
Có thể bạn quan tâm
Thương người - Thương mình - Lê Anh DũngGửi người làm bảo tàng cội nguồn – Thơ Bùi Công Minh Vấp dấu chân mình - Thơ Nguyễn Hoàng SaTiếng mưa rơi trong đêm – Tản văn Ngô Phan LưuGửi một người đàn bà xấu số - Thơ Bùi Công MinhMắt nheo tóc xoăn – Thơ Đinh Thị Như ThúyChùm thơ của Thy NguyênBan mai Thành Cổ - Thơ Thư YênNhà ở của ngư dân ven biển Đà Nẵng xưa - Ngoc GiaoNiềm Vui Trắng-Thơ Bùi Mỹ Hồng