Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Gọi một ly đen - Truyện ngắn Trần Đức Tiến Ngân sáo trúc ngàn năm...Thơ của Lê Huy HạnhTrên cánh đồng trần gian – Thơ Ngân VịnhNếu Thượng đế chơi trò rung chuông – Trần Nhã ThụyTháng bảy nào - Phan Đình MinhMột đêm ở cổng trời – Truyện ngắn Kiều VượngĐó là thời nào - Thanh QuếLớp lãng quên – Thơ Bùi Mỹ HồngBến khát – Thơ của Tất HanhChợt một lần - Lê Huy Hạnh