Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Đàn bà – Thơ Thanh QuếThức dậy – Thơ Nguyễn Minh HùngĐóng băng trong thành phố - Nguyễn Thị Anh ĐàoGiữ gốc rễ cội nguồn cho làng quê Đà Nẵng - Bùi Văn TiếngVăn hóa-văn nghệ dân gian trong đời sống đô thị đương đại – Bùi Văn TiếngHà Nội, buổi chiều yên - Thơ Bùi Công MinhChùm thơ Nguyễn Nho Thùy DươngXa xăm giọng hát – Thơ Bùi Công MinhChân sóng - Đỗ Hàn Trở về Màu tím hoa sim (*) - Nguyễn Minh Hùng