Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Người lạ - Hoàng ThiNgười vẽ trời ở phía đằng Tây - Bùi Việt PhươngẢo Ảnh - Truyện ngắn Lê Dạ Vẹn nguyên Tổ quốc – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoTuồng - không chỉ là nghệ thuật sân khấu - Hồ Trung TúPhất thủ liệu pháp - Truyện ngắn Trần Đức TiếnNghĩ về Nguyễn Du- Bùi Văn TiếngNhững giọt nước mắt - Phạm Thị Thảo Nhi Binh bộ Thượng thư Nguyễn Văn Điển - Vũ Hoài AnTrong mưa xuân - Hồ Đăng Thanh Ngọc