Tiếng rừng- Thơ Bùi Công Minh
04.05.2016
Dải mây dăng đỉnh núi như dây đàn chùng
Bóng tối tràn trong thung
Suối đổ vào đêm nhẫn nại
Chiều nay ba cô gái Thái
Hát bài gì nghe âm điệu từ ngàn xưa
Như tiếng của rừng già
Tiếng rừng buồn quá!
Em đừng đến cùng ta nữa
Lòng ta như tiếng rừng
Em là ánh mặt trời rực rỡ trong thung
Ta như sương che mờ đỉnh núi
Em là thác của rừng cồn cào dữ dội
Ta như con suối nhỏ trên nương
Giọng ta như tiếng rừng
Tiếng rừng buồn quá.
Em đừng đến cùng ta nữa…
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Thơ Phan HoàngHành trang - Thanh QuếĐợi chờ - Nguyễn Nho KhiêmÝ nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangNhớ em - Thơ Minh VũTổ quốc nơi đảo xa – Thơ Nguyễn Siêu PhàmPhiến đá – Thơ Bùi Minh VũNhớ mùa Giáng sinh xưa - Thơ Mai Hữu PhướcChuyển mùa - Tản văn Đỗ ĐứcMiếu thờ trên địa bàn quận Ngũ Hành Sơn thành phố Đà Nẵng - Đinh Thị Trang