Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung
Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Ký ức Dã quỳ - Trần Nguyên HạnhEm – Thơ Lê Huy HạnhTrận cảm cúm và sự im lặng (không phải của bầy cừu)Mê hội Bài chòi - Lê Anh DũngGiữa những bờ yêu dấu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoĐà Nẵng - Tết Mậu Thân 1968 - Ngọc ThanhTôi về xóm Láng của tôi – Thơ Nguyễn Văn TámKẹo Bông Gòn - Vũ Ngọc GiaoBụi của nhau Truyện ngắn Nguyễn Đăng KhoaKhông là ngày cũ - Thơ Đinh Thị Như Thúy