Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung

Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Ấm Nồng - Thơ của Đỗ Thị Thanh Bình Hè chói nắng Cái miếu cổ - Huỳnh Viết TưSinh nhật – Thơ Đinh Thị Như ThúyẨn số - Truyện ngắn Hà DầnChùm thơ Phạm Vân AnhDấu hỏi ngày xưa – Thơ Nguyên ThiQuán Đa – Truyện Võ Lê Thục Nhàn Quận Hải Châu - Tìm hương trong ký ức - Bùi Văn TiếngGửi người làm bảo tàng cội nguồn – Thơ Bùi Công Minh