Thì thầm cao nguyên – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào
10.11.2016
Nở muộn
Nhánh Quỳ vàng phố núi
hoang hoải nắng cuối mùa
thảo nguyên lao xao gió
phố thức
tôi giật mình
một tiếng chim vành khuyên
xé màn đêm tĩnh lặng
Dã quỳ ơi
Khoe sắc gì mà vàng đến cháy
cao nguyên chừng như không mùa
hơi thở gấp từ phía đại ngàn thức giấc
những mầm cây.
tôi tìm tôi trên phố đông người
chợt nhói tim vì mùa đã sang thu mà người còn ở lại
Dã quỳ ơi!
N.T.A.Đ
Có thể bạn quan tâm
Vấp dấu chân mình - Thơ Nguyễn Hoàng SaNhững dòng sông không bao giờ ngủ - Lương Đình KhoaTháng Bảy - Thơ Nguyễn Hoàng SaThơ Nguyễn Hoàng SaHương thơm vườn mẹ - Trần HiệpNgoại tôi – Thơ Mai Hữu PhướcLên núi Dục Thúy tìm dấu xưa – Thơ Mai Hữu PhướcBóng đổ nơi chân sóng-Truyện ngắn Hoàng Việt Hằng Tháng Ba - Truyện ngắn Trần Quỳnh NgaBão đời - Đoàn Trọng Hải