Sao con cứ mãi rong chơi như thế này? – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
20.03.2017
Bao giờ mới hết đam mê?
để con về tắm sông quê thuở nào...
thăm đồng ruộng ngắm trăng sao
thăm ngôi trường cũ thăm bao bạn bè
nhớ Dì dưới vạt nắng hè
vai gầy tóc xác mắt nhòe lệ rưng...
gian nan gối mỏi còng lưng
thân cò lặn lội qua từng dặm sâu
con đi năm tháng phai màu
vườn nhà còn trắng hoa cau thúc mùa
đời người hàng sớm chợ trưa
mà thương biết mấy cho vừa Dì ơi!...
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Những “ nghệ sĩ thổ mộ” Hội An - Nguyễn Nhã TiênNhững cây cầu thành phố - Trần Nhã ThụyChùm thơ của Trần Phương Kỳ Giai thoại hò khoan - Đinh Thị HựuVề “hô” các làn điệu trong trò chơi bài chòi và kịch hát bài chòi - Trương Đình QuangKhúc Theimai giữa Sài Gòn - Kiều MailyThơ Vạn Lộc Ông lão trong quán điểm tâm ngoài ga-Truyện ngắn K.PAUXTỐPXKI (Nga) Chuyện hai người bạn nghiện thuốc lá-Truyện ngắn của Lưu Trùng DươngHoa mít vườn xưa - Truyện Trầm Hương