Tan một ngày - Nguyễn Thị Anh Đào
04.11.2014
....
Đôi tay em đã ngoài ba mươi
Tháng năm gầy cong phù du cát trắng
Có phải đến bây giờ em mới nhớ anh
Đặt trái tim bình yên sau mùa lá
Xa mùa đông rêu rong
...
Mang giấc ngủ
Đặt vào tim anh và thức ở đó
Em đợi mặt trời lên
Gấp khúc từng phiến đá trên đường đi
Đôi chân mấy lần vấp ngã
Trượt
Trầy
Nhức buốt
Em chờ sương rơi trên môi
Đôi tay em đã ngoài ba mươi
Tháng năm gầy cong phù du cát trắng
Có phải đến bây giờ em mới nhớ anh
Đặt trái tim bình yên sau mùa lá
Xa mùa đông rêu rong
Ngày bừng thức sông trôi về tận cùng biển cả
Dâng đủ chín tầng mây
Nỗi nhớ đong đầy
Đánh thức ban mai bằng sương nước mắt
Tan một ngày không anh.
N.T.A.Đ
Có thể bạn quan tâm
Một chiều Đà Nẵng - Tạ Hoàng TúXúc lộ – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoĐôi điều bày tỏ - Thơ Ngân VịnhMàu sắc trong văn chương - Huỳnh Văn HoaChiều tĩnh lặng – Thơ Lê HàoÝ đêm – Thơ Mai Hữu PhướcCon ngựa về nhất - Truyện ngắn David Herbert Lawrence (Anh)Giấc ngủ của tôi – Thơ Thanh QuếBến Hồ Dâu – Thơ Trọng VượngNhịp bước cùng thành phố quê hương - Thanh Quế