Ông lão và con gà trống – Thơ Phạm Phát
01.03.2013
Có ông lão huyện Núi Thành
Lầm than một đời
Lều tranh một túp
Ngày nắng cầm bát đi, còn có ăn
Ngày mưa nằm co, khuấy cháo húp
Được đưa về Trại người già cô đơn
Mừng không biết để đâu cho hết
Từ nhỏ nay mới có người mời cơm
Gần tám mươi mới tập đi dép
Kì lạ sao
Mới mấy hôm đã nằng nặc đòi về?
- Nhớ con gà trống ngủ trên cây khế sau hè
Đêm nghe nó gáy thì biết mình còn sống
Rút từ tập: Đà Nẵng – Thơ 1997 - 2012
Có thể bạn quan tâm
Trường ca: “Ngụ ngôn của người đãng trí” (trích) – Ngô KhaMẹ gọi - Thơ Lê Huy HạnhTrái tim tôi đặt ở Hoàng Sa, Trường Sa - Trần Thị ThắngCon gái - Trần Thị LệThơ Nguyễn Hưng HảiNhặt lên phiến lá xanh - vàng - Nguyễn Thị Anh ĐàoBuổi chiều có thể - Truyện ngắn Nguyễn Đạt“Đạp xe khi trời gió” - Outhine BounyavongKý ức - Truyện Võ Lê Thục NhànĐợi – Thơ Phạm Thi Nhung