Nón bài thơ tặng mẹ - Hồng Thiện
03.08.2016
Mẹ thường quen đội nón mê
quai buộc dây chuối đi về đồng xa
quanh năm chẳng biết lụa là
áo tơi một mảnh sương sa cuối làng
con thầm: con lớn, con sang
nón bài thơ Huế, sẽ mang tặng Người
và vuông áo tím một đôi
bù xưa, mẹ thiệt một thời làm dâu.
quanh quanh chưa bạc mái đầu,
con chưa kịp lớn đã rầu... mẹ ơi!
vẫn nón mê, vẫn áo tơi
vẫn thương con, vẫn... mà trời bắt đi
K.H.T
Có thể bạn quan tâm
Tiếng rừng- Thơ Bùi Công Minh Các bậc thang – Thơ Phan Tuy AnQuận Hải Châu - Tìm hương trong ký ức - Bùi Văn TiếngNhững bức thư không gửi – Thơ Bùi Công MinhTrong mưa – Thơ Thanh QuếGió xanh - Truyện ngắn Phạm Duy NghĩaCâu chuyện tình cờ và người lính không có võng - Nguyễn VĩnhTự ngẫm -Thơ của Hồ Anh TuấnNgưng đọng – Thơ Lê Huy HạnhGiọt mưa xuân – Thơ Phan Thu Hồng