Nón bài thơ tặng mẹ - Hồng Thiện
03.08.2016
Mẹ thường quen đội nón mê
quai buộc dây chuối đi về đồng xa
quanh năm chẳng biết lụa là
áo tơi một mảnh sương sa cuối làng
con thầm: con lớn, con sang
nón bài thơ Huế, sẽ mang tặng Người
và vuông áo tím một đôi
bù xưa, mẹ thiệt một thời làm dâu.

quanh quanh chưa bạc mái đầu,
con chưa kịp lớn đã rầu... mẹ ơi!
vẫn nón mê, vẫn áo tơi
vẫn thương con, vẫn... mà trời bắt đi
K.H.T
Có thể bạn quan tâm
Trước cửa là biển - Truyện ngắn Nguyễn HiệpChiếc phao cứu sinh – Truyện ngắn Trần Thùy MaiXuống tàu – Thơ Thanh QuếLời Nguyền Chiến Binh - Truyện ngắn Vũ Trường GiangVề Liên Chiểu,nghe em…Thơ Lê Huy HạnhHà Nội đêm - Thơ Đinh Thị Như ThúyTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámNhảy và múa – Trần Nhã Thụy Và nàng đã thấy trăng – Truyện ngắn Vũ Thế ThượcNhững ngôi sao - Ngân Vịnh