Những mùi hương băng qua thời gian – Thơ Ngọc Thanh
16.04.2016
Em vẫn chạy về cánh đồng trong những giấc mơ đêm
Năm tháng bé liu xiu như cành hoa cúc dại
Những con đường mòn bàn chân không biết mỏi
Từng vệt thời gian thêu dòng chữ ngày xưa
Em vẫn chạy về khu vườn trong mơ
Nơi tóc mẹ mượt nhung thả bay trong chiều gió
Nơi áo cha xanh màu trời, áo mẹ màu nỗi nhớ
Nơi em còn là cơn gió rong chơi…
Em vẫn chạy về những mùa hoa trắng xóa lưng đồi
Cỏ tương tư nở ra nhành thao thức
Những mùa hương xuyên qua lồng ngực
Đốt con tim bằng thương nhớ băng mùa
Em chạy về tìm lại môi anh
Những bỡ ngỡ đầu tiên còn run trong ký ức
Em ra khỏi giấc mơ để quay về hiện thực
Vẫn còn mùi hương xưa trong khoảng gió đời mình
N.T
Có thể bạn quan tâm
Loay hoay hai cảnh Phố - Quê - Tản văn Phạm Thị Hải DươngChiếc lá - Đinh Thị Như ThúyNhà báo và chữ nghĩa - Bùi Văn TiếngGió đã thổi suốt đêm - Truyện ngắn Nguyễn Quang ThiềuGiao thoa văn hóa Việt - Chăm nhìn từ thơ ca dân gian – Võ Văn hòeTrương Đồ Nhục – Sáng tạo nghệ thuật của Nguyễn Hiển Dĩnh từ một truyện cổ dân gian (1) - Bùi Văn Tiếng Khúc say tình cờ - Thơ Thường KhamỞ ATM - Truyện ngắn của Quỳnh NgọcTiếng chuông chiều-Truyện ngắn Trí ThanhKiếp bướm _ Nguyễn Hoàng Sa