Ngồi với cơn mưa – Thơ Mai Hữu Phước
12.01.2017
Cơn mưa đếm giọt bên trời
Tôi ngồi đếm bước chân người đi qua
Chợt nghe tiềm thức vỡ oà
Gót ai trắng mắt mưa nhoà xa xưa.

Hẹn hò như thể là chưa
Chút thương chút nhớ là chưa chút gìỊ
Cà phê đếm giọt phân ly
Tháng năm gói những mùa đi trong đời.
Khói buồn đắp điếm bờ môi
Tiếng câm vọng lại nói cười xa xưa.
Giòng sông đón hết cơn mưa
Câu thơ thì hụt bởi thừa dư âm.
Ruổi rong như kẻ thăng trầm
Đời đôi khi cũng ôm nhầm buồn vui.
Cơn mưa ngồi lại với người
Nghiêng con phố hẹp nói lời nhỏ to.
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Tuổi mười lăm - Truyện ngắn của Nguyên HươngTạm biệt Huế - Thơ Thu BồnPhong tục thờ cúng tổ tiên của người Việt - Huỳnh Thạch HàMũi tên đỏ - Truyện ngắn của Phạm Thanh ThúyDân làng biển - Đào Đức TuấnNhịp rơi – Thơ Nguyễn Hoàng SaNgười tình của bố - Truyện ngắn Phương QuýChỉ một giờ bay là anh đến được – Thơ Bùi Công Minh Tín ngưỡng thờ Thiên Y Ana ở Ngũ Hành Sơn - Ngọc GiaoNgười lạ - Hoàng Thi