Chiều chỉ mình tôi biết- Thơ Ngân Vịnh
01.05.2015
Ngõ tre rét ngọt chiều nay
Không ai chờ đợi - mưa bay tôi về
Nghe ngờm ngợp gió bờ đê
Lõm vai mờ khói làng quê nhạt ngày

Mùa đông cây khẳng khiu cây
Kiếm tìm hơi ấm bàn tay kiếm tìm
Giậu nghiêng có thể nào tin
Trời ơi! Sao lá bìm bìm vẫn xanh?
Mặt sân nhà rỗ giọt gianh
Lối xưa cổng đất như dành cho tôi
Cuộc đời tóc đã bạc rồi
Mà nghe vài trái sung rơi cũng buồn
Dường như trong bảng lảng sương
Nửa vầng trăng ở trên khuôn mặt mình
Ngày đi, ngày đến lặng thinh
Buộc tôi vào những bóng hình không đâu.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Nào, chúng ta bắt đầu nhé! – Truyện ngắn Trần Nhã ThụyKhi Tổ quốc ở nơi đầu sóng! - Huỳnh Viết TưTôi với tôi xung khắc - Thơ Thanh QuếAnh sợ –Thơ của Đình ÂnBất chợt về đất nước - Thơ Nguyễn Đức Dũng Người Đà Nẵng với bán đảo Sơn Trà - Bùi Văn TiếngKỷ vật – Thơ Tất HanhĐà Lạt - Thơ Trần Hữu DũngẨn số - Truyện ngắn Hà DầnPhép thử - Kim Sơn