Ngõ hoa vàng - Thơ Ngân Vịnh
20.05.2015
Em chỉ một lần đi qua
nắng lặng im
buổi chiều chực vỡ
ngun ngút sương và khoảng cách gió
ghép lại trong anh thành bóng thành hình
trong cái ngõ hoa vàng
một mình cô đơn ngồi ngắm
gương mặt em xa thẳm
tóc lùa vào những đám mây
mùa đông lá rơi rơi
con đường dấu chân em bước
như vẫn còn lời ánh mắt
mang tiếng nói một con người
những mái ngói rêu
tháng ngày
tiếng chim sẻ kêu phát sáng
anh nhớ
một lần em đi qua ngõ vắng
chiều còn một vốc trên tay
N.V.
Có thể bạn quan tâm
Cung thiên di - Thơ Nguyễn Nhã TiênNếu xứ sở dân ca không thấy biển? - Nguyễn Việt Chiến Sáng mùng một uống trà với bạn - Phan Đình MinhVăn học-Nghệ thuật 40 năm hội nhập và phát triển - Bùi Văn Tiếng Tổ quốc tôi ba nghìn cây số biển - Nguyễn Ngọc PhúĐông - Truyện ngắn Võ Thanh Nhật AnhChợ chiều – Thơ Nguyễn Văn Tám Vẹn nguyên Tổ quốc – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoĐà Nẵng đầu hè – Thơ Tất HanhBến xưa – Thơ Trọng Quyết