Ngõ hoa vàng - Thơ Ngân Vịnh
20.05.2015
Em chỉ một lần đi qua
nắng lặng im
buổi chiều chực vỡ
ngun ngút sương và khoảng cách gió
ghép lại trong anh thành bóng thành hình
trong cái ngõ hoa vàng
một mình cô đơn ngồi ngắm
gương mặt em xa thẳm
tóc lùa vào những đám mây
mùa đông lá rơi rơi
con đường dấu chân em bước
như vẫn còn lời ánh mắt
mang tiếng nói một con người
những mái ngói rêu
tháng ngày
tiếng chim sẻ kêu phát sáng
anh nhớ
một lần em đi qua ngõ vắng
chiều còn một vốc trên tay
N.V.
Có thể bạn quan tâm
Không phải lúc này để tặng hoa cho em - Nguyễn Đức DũngXin đừng bao giờ quên – Thơ của Dũng HiệpNgười đàn bà thứ hai – Thơ Phan Thị Vĩnh HàNghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn TiếngLá ngô đồng - Ngân VịnhThả thơ tôi vào sông Serepók – Thơ Bùi Nhị LêMỹ thuật Đà Nẵng tiếp nối thế hệ - Hồ Đình Nam KhaNguyên quán – Thơ Lê Anh Dũng Những âm thanh bên bờ sông lấp - Nguyễn Nhã TiênChia tay miền quan họ - Thơ Quốc Long