Cái duyên - Thơ của Tạ Đình Chiến
03.02.2012
“ Còn duyên kẻ đón người đưa“
“ Hết duyên đi sớm về trưa một mình…”“
“ Cái duyên có tự bao giờ“
“ Để người con gái tôn thờ xưa nay“
Hương đồng gió thoảng heo may
Duyên như cánh bướm đắm say lòng người!
Ẩn trong ánh mắt nụ cười
Lời ăn, tiếng nói…duyên trời phú cho
Duyên thời xuân sắc ngây thơ
Theo người phụ nữ bạc phơ mái đầu
Tuổi nào, duyên nấy…lắng sâu
Duyên còn hay mất bởi câu giữ mình
Sống sao trọn nghĩa vẹn tình
Cái duyên còn mãi với mình thủy chung…!
Có thể bạn quan tâm
Chiếc lông ngỗng trời – Truyện Trần Đức TiếnHoàng Sa - Đặng Huy GiangCon gái - Trần Thị LệTình yêu – Thơ Huy HạnhSóng vỗ bờ - Truyện ngắn Hoài SangNgọn đèn mẹ - Thơ Lê Anh DũngTrước cửa là biển - Truyện ngắn Nguyễn HiệpMẹ ơi – Thơ Lê Huy HạnhChúng tôi làm báo văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ - Đông San Vĩ Và nàng đã thấy trăng – Truyện ngắn Vũ Thế Thược