Mùa chân xa – Thơ Đỗ Hướng
19.04.2017
Chẳng lẽ ngồi nhẩn nha
đợi vàng phơi cuống lá
rớt xanh niềm ước nguyện
nước trôi mòn lời nguyền
Chẳng lẽ hờn hương hoa
nhụy rơi sao níu lại
hai bờ tranh phải trái
tiếc thầm ngày xuân phai
Chẳng lẽ vùi bão tố
nằm chờ khúc bi ca
thuyền trăng nghiêng sóng vỗ
khói hương mùa chân xa!
Chẳng lẽ buồn đổi mặt
làn môi trông gió dừng
Rảnh nợ về gối đất
vang tiếng cười sau lưng
Chẳng lẽ lòng phôi pha
lặng trơ hồn gỗ đá
vấp... mỗi lần đứng dậy
thấy hiền hơn cỏ cây.
Đ.H
Có thể bạn quan tâm
Biển – Thơ Mai LinhEm trả cho đời sự dịu dàng thẳm sâu…-Thơ của Đào Nguyên Thảo Về Mỹ Sơn, nhớ Kazik* - Thơ Bùi Công Minh Có một nhiệt đới buồn - Đặng Ngọc HùngSinh nhật – Thơ Đinh Thị Như ThúyTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámTrò chuyện với súng Thần công trong thành Điện Hải – Thơ Mai Hữu PhướcĐêm buồn bỏ lại – Thơ Hoa NípẤm Nồng - Thơ của Đỗ Thị Thanh Bình Cậu bé của Mưa