Mùa chân xa – Thơ Đỗ Hướng
19.04.2017
Chẳng lẽ ngồi nhẩn nha
đợi vàng phơi cuống lá
rớt xanh niềm ước nguyện
nước trôi mòn lời nguyền
Chẳng lẽ hờn hương hoa
nhụy rơi sao níu lại
hai bờ tranh phải trái
tiếc thầm ngày xuân phai
Chẳng lẽ vùi bão tố
nằm chờ khúc bi ca
thuyền trăng nghiêng sóng vỗ
khói hương mùa chân xa!
Chẳng lẽ buồn đổi mặt
làn môi trông gió dừng
Rảnh nợ về gối đất
vang tiếng cười sau lưng
Chẳng lẽ lòng phôi pha
lặng trơ hồn gỗ đá
vấp... mỗi lần đứng dậy
thấy hiền hơn cỏ cây.
Đ.H
Có thể bạn quan tâm
“Chất Quảng” – dấu ấn riêng trong ngôn từ nghệ thuật của Nguyễn Văn Xuân - Trương Thanh ThủyNhững bức thư...Thơ Lê Huy HạnhChân dung chạm bóng - Phan Thu NguyệtTrưa trong vườn chùa Thiền Tôn ở Huế - Thơ Nguyễn Nhã TiênTri thức dân gian của ngư dân biển Đà Nẵng – Huỳnh Thạch HàMưa...Trước cửa là biển - Truyện ngắn Nguyễn HiệpLối về - Thơ Lê Huy HạnhTiếng tiêu người câm - Diệu PhúcCâu hát ngày xuân – Thơ Bùi Công Minh