Chút nồng nàn đã cạn – Thơ Ngân Vịnh
08.05.2013
...
Sau lưng bỏ lại túp lều
đưa chân theo ngọn gió phiêu diêu ngày
nhặt tìm những mảnh men say
gói vào đuôi mắt đầu mày trả em
...
Sau lưng bỏ lại túp lều
đưa chân theo ngọn gió phiêu diêu ngày
nhặt tìm những mảnh men say
gói vào đuôi mắt đầu mày trả em
...
Chút nồng nàn đã cạn khô
nắng rơi nẻo nắng, sương mờ nẻo sương
lẻ loi bông cỏ ven đường
ngón tay sợi khói còn vương vất chiều
Sau lưng bỏ lại túp lều
đưa chân theo ngọn gió phiêu diêu ngày
nhặt tìm những mảnh men say
gói vào đuôi mắt đầu mày trả em
Nỗi buồn không ngọn lửa nhen
màn đêm chốt cửa cài then chân trời
mình anh hết đứng lại ngồi
nhỏ ba cọng cỏ cột đôi dép mòn
N.V
Rút từ tập: Ngày thường đam mê, NXB Hội nhà văn
Có thể bạn quan tâm
Tản văn Phạm Thị Ngọc ThanhCon rùa tai đỏ - Truyện ngắn Lê Sĩ ĐồngGiông gió thổi qua làng - Ngân VịnhNỗi nhớ trong Tây Tiến và Bên kia Sông Đuống - Nguyễn Minh HùngMong manh phận người - Hồ LoanBất chợt ... mùa đông - Ngô Liên HươngVi vút cánh diều – Thơ Lê Huy Hạnh Giao tiếp, ứng xử của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao - Huỳnh Thạch HàCon người, thời ấy – Thơ Thanh QuếKhoảng lặng...Truyện ngắn của Nguyễn Lê Thùy Trang.