Một ngày không chờ - Ngân Vịnh

01.06.2019

Một ngày không chờ - Ngân Vịnh

Một ngày không chờ gió thổi

Những đám mây bay dửng dưng

Sói mòn khoảng vô danh, u tối

Không thở than

Không oán hờn

 

Những chiếc hoa chuông im lặng nở

Vầng trăng cuối trời hao khuyết đêm đêm

Người đi qua tôi chỉ còn chiếc bóng

Bên bờ ký ức đợi trông

 

Bấu víu vào cái nhìn ngoái lại

Dòng sông rác bẩn đục ngầu

Những dư ảnh thừa ngôn ngữ

Những tiếng kêu biết về đâu?

 

Bức tường thời gian tẩy xóa

Cuộc sống biết còn gì cho nhau

Khi yêu thương cần tiếng hát

Trên những bước chân đường chiều

 

Một ngày đến không mang lời nguyện

Mọi lỗi lầm được rửa sạch đớn đau

Trở về trái tim hối tiếc

Bàn tay năm ngón lại bắt đầu.

N.V

Bài viết khác cùng số

Thailand du ký - Mai Hữu PhướcĐồng tiền rong chơi - Nguyễn Thị Liên TâmĐêm pháo hoa - Đoàn Thạch BiềnCó một dòng sông... không chảy - Vũ Ngọc GiaoBiền dâu sông lụa - Kỳ NamPhước Trà một thuở - Nguyễn Bá ThâmCon yêu của mẹ - Outhine BounyavongLiên hiệp các Hội Văn học và Nghệ thuật thành phố với việc thực hiện Nghị quyết số 33-NQ/TW của Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XI - Bùi Văn TiếngThơ Nguyễn Tấn SĩNgười đàn bà với chiếc gương soi - Thiều HạnhNgày bình yên - Nguyễn Hải LýMột ngày không chờ - Ngân VịnhThơ Nguyễn Đông NhậtThơ Nguyễn Hoàng ThọChú khỉ ở vườn thú - Thanh QuếGiao lưu giữa vương quốc Chiêm Thành (Champa) và đế chế Chola dưới triều vua Harivarman và Jaya Harivarman thế kỷ 11 và 12: Dẫn chứng từ lịch sử nghệ thuật - Trần Kỳ PhươngMong nhạc sĩ Đà Nẵng sinh thành nhiều tác phẩm mới được công chúng đón nhận, yêu thương - PVVề giáo dục âm nhạc cho trẻ em - Trương Đình QuangKiến trúc đền tháp Ấn Độ: Đóng góp cho di sản thế giới thông quađền tháp Hindu Giáo ở Champa (Việt Nam) - Rakesh Tewari(*)Nữ thần Thiên Y Ana và sự tiếp giao văn hóa tại các miếu thờ trên địa bàn quận Ngũ Hành Sơn - Đinh Thị TrangTranh Trần Trung Sáng: một hiện thực siêu thực - Trần Phương Kỳ