Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
09.02.2018
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt ngang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Trong khu vườn cỏ dại – Thơ Đinh Thị Như ThúyHương phố - Thơ Lê Huy HạnhChiều Vu Gia - Thơ Nguyễn Văn TámMùa đông luống tuổi – Thơ Tú AnhDáng hạ quê xưa - Đào Quang BắcCó một tượng đài Bác Hồ trong thơ - Nguyễn Ngọc PhúNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoBên đời một ánh vàng mây - Trần Trình LãmNhà thơ – Thơ Phạm Đương Dư dật bất an - Tản văn Phạm Thị Hải Dương