Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
09.02.2018
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt ngang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!

kìa bầy con sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Thơ và Tôi – thơ Nguyễn Văn TámMùa thu - Nguyễn Văn TámDấu hỏi ngày xưa – Thơ Nguyên ThiVề với Phú Ninh như về với người tình - Trần Nguyên HạnhVòng xoang đêm Xuân - Thơ Bùi Công MinhTu My nam tử - Truyện ngắn Đỗ Nhựt ThưTrong rừng Indiana – Thơ Mai Hữu PhướcNguyễn Văn Bổng - nhà văn xứ QuảngMảnh ghép thâm tình – Truyện ngắn Huỳnh Mai Người về hưu – Thơ Thanh Quế