Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
09.02.2018
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt ngang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Hình tượng Bác Hồ trong thơ thế giới - TS. Nguyễn Trọng HoànSuy nghĩ lan man – Truyện Lê Duy HânNgụ ngôn một dòng sông - Nguyễn Nhã TiênVườn trúc – Nguyễn Linh KhiếuÔng lão trong quán điểm tâm ngoài ga-Truyện ngắn K.PAUXTỐPXKI (Nga) Trên máy bay viết cho cháu nội - Bùi Công MinhDòng xưa chuyện kể - Tường LinhTính cách người Quảng trong ca dao xứ Quảng - Nguyễn Thanh Tuấn Bùa em sắc tím – Thơ Mai Hữu PhướcVua Thủy Tề là con rể làng tớ - Truyện Trần Đức Tiến