Khúc phiêu trầm - Trường Khánh

16.03.2016

Khúc phiêu trầm - Trường Khánh

Khúc trầm ca

Ai ở với ta?!

Ai về ngoài nớ!!

Ai gieo giọt nhớ?!

Ai gởi giọt thương?!

Ai mang dáng dấp vô thường!

Và ai chờ tận...

Cố hương bụi dày,

 

Ta còn đây...

Người còn đây,

Phải chăng phiên khúc lưu đày

Giọt rêu.

Ta gọi

Nhớ người nói yêu,

Lối dọc người bước...

Ngang xiêu ai chờ!?

 

Ta làm thơ...

Em cười vu vơ,

Phải chăng em thả,

Ước mơ cháy lòng.

Ai chờ mong?

Ai ngóng trông?

Nghe phiêu trầm khúc

Ru lòng thi nhân.

Mang thiêng giọt nhớ u trầm,

Nghe vùng tiềm thức xanh bầm nghiệp duyên,

Nhẹ lòng cắt chỉ tiền khiên,

Thả vào cõi biếc - dặm nghiêng hài thiền.

T.K 

Bài viết khác cùng số

Cõi mẹ xanh xao - Hồ Trung LiênĐất diễn - Vũ Thị Huyền TrangBão đêm - Trần Đức TiếnPhiêu bồng một cõi - Ngô Phú ThiệnChị tôi và chén cơm nguội - Nguyễn Văn HọcNiềm vui đón cháu - Nguyễn Văn HọcĐà Nẵng: Biển, rượu vang và tôi - Lâm HạMái tóc của biển - Lê Ngọc ThạnhVòng ký ức tháng Ba - Phan Trang HyĐón xuân, về với làng quê... - Hồ Duy LệNhững viên gạch thầm lặng với Nhà trưng bày Hoàng Sa - Trần Trung SángClipper 2016: “Đà Nẵng - Khám phá mới của Châu Á” - Đình HiệpThơ Phạm Tấn Dũng Khúc phiêu trầm - Trường KhánhTháng giêng xanh - Trần SâmThơ Nguyễn Thị Minh ThùyThơ Mai Thanh VinhThơ Đinh Thị Như ThúyThơ Vi Thùy LinhMột số thủ pháp nghệ thuật sử dụng trong truyện trinh thám Thế Lữ - Nguyễn Thị Thu HiềnThơ khắc trên bia mộ các nhà thơ - Mai Văn HoanTừ góc nhìn của triết lý Phật giáo Qua thơ, thử nghĩ về tánh Không - Trần Hồ Thúy HằngKỷ niệm về bài thơ “Đèo tao ngộ” của Trinh Đường - Tường LinhHoàng Yến - Viết là sống - Hoàng Hương ViệtTừ Dinh trấn Thanh Chiêm nghĩ về chiếc nôi của chữ Quốc Ngữ và vai trò đặc biệt của Dinh trấn trong hành trình mở cõi về phương Nam - Hồ Thế VinhPhát hiện mới về cuộc gặp giữa Thái Phiên và Trần Cao Vân với vua Duy Tân - Lưu Anh Rô