Khoảnh khắc - Vỵ Tế
30.07.2014
..
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
.
...
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Vỵ Tế
(ĐTNT)
Có thể bạn quan tâm
Tôi về xóm Láng của tôi – Thơ Nguyễn Văn TámMắt nhà giàn - Quang HoàiVườn trúc – Nguyễn Linh KhiếuCậu bé của MưaSự vận động của văn xuôi Việt Nam về đề tài đô thị - Bùi Như HảiSóng Hàn Giang - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngChiếc Nhẫn Ngọc – Truyện của Rabindranath Tagore Người ăn phố - Phạm Thị Hải DươngNghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn TiếngTrở lại đoạn kết Truyện Kiều - Nguyễn Minh Hùng