Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Lãng mạn cùng Tây Bắc - Nguyễn Nhã TiênMẹ Tổ Quốc - Phạm Thị Phương ThảoTrở vềBồng bềnh mây tím - Lưu Thị MườiMùa hoa tam giác mạch - Ý NhiNhà báo và chữ nghĩa - Bùi Văn TiếngNhững giấc mơ nối liền - Truyện ngắn Lê Thị Thúy ÁiĐiều bí ẩn trái tim - Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoLễ cưới của người Cơtu - Đỗ Thanh TânNơi đồng đội tôi nằm – Thơ Tiến Tuất