Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Bên cạnh con nước – Truyện ngắn của Đặng Ngọc Việt AnhĐợi chờ - Nguyễn Nho KhiêmTrò chơi ngày Tết của người dân xứ Quảng - Huỳnh Thạch HàThơ cỏ - Truyện ngắn Lam Phương Ngày không em - Thơ của Minh TuấnBình phong: Dấu ấn văn hóa tại các di tích kiến trúc ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangNiềm Vui Trắng-Thơ Bùi Mỹ HồngTrà nguội - Truyện ngắn Nguyễn Thị LuyếnVết xước trên cát - Truyện ngắn Nguyễn Bá HòaTrò chuyện với súng Thần công trong thành Điện Hải – Thơ Mai Hữu Phước