Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Em đánh rơi nỗi nhớ bên dòng Đak Bla – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Chòi bên núi - Truyện ngắn Y NguyênGửi nắng cho song - Truyện ngắn Thạch ThảoTrên cánh đồng trần gian – Thơ Ngân VịnhPhép thử - Truyện ngắn của Kim SơnVạt cải hình chữ nhật - Nguyễn Thị Anh ĐàoMiền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngTrái tim tôi đặt ở Hoàng Sa, Trường Sa - Trần Thị ThắngNhà thơ – Thơ Phạm Đương Với núi - Nguyễn Hải Lý