Giông gió thổi qua làng - Ngân Vịnh
16.07.2019
Tôi còn vết ngày phai giông gió thổi qua làng
khúc muối mặn, gừng cay
khúc rạ rơm mịt mù khói bếp
thuốc bắc, thuốc nam, riêu cua, bún ốc
nắng xếp lưng áo mẹ mồ hôi

gốc đa vắng xa mà không bỏ tôi
con mắt nuốt sâu tro than nguội lạnh
sương ướt thềm nhà dậy sớm
nhặt được hoa bèo, cá quẫy bờ ao
chừng như gương mặt tôi vêu vao
chừng như mùa đông quay trở lại
chừng như ngôi sao khấn vái
chừng như yêu thương rế rách chổi cùn
bụi bặm cơn giông gió thổi qua làng
tong teo trái xoan khô vỏ
chạm nỗi người đi nghiêng nón lá
ngơ ngác lòng về ngõ cũ xưa.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Đồng xa nghi ngút“Phố rêu” - Hồn phố cổ trong tranh họa sĩ Duy Ninh - Vũ Ngọc GiaoSau chiến tranh con sẽ về - Thơ Thanh QuếKhi ta biết có nhau ; Vô thường - Như NgọcVĩnh Quyền - ngước nhìn trong vô tậnTrà nguội - Truyện ngắn Nguyễn Thị LuyênMột thời má đỏ - Nguyễn Chu NhạcKiêng kỵ của ngư dân ven biển Đà Nẵng - Đinh Thị TrangNhà viết kịch, nhà thơ Lưu Quang Thuận - Kỷ niệm 100 Ngày sinh 14/7/1921 - 14/7/2021Ký ức Dã quỳ - Trần Nguyên Hạnh