Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.
Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Tháng Tám – Thơ Lê Huy HạnhHình như – Thơ Trần Mai Hường Ru cổ tích – Thơ Nguyễn Hoàng SaBùi Tự Lực và những trang viết về tuổi thơNhà thơ - Thanh QuếPhan Tứ - Nhà văn còn nhiều... bí ẩnCái bóng - Truyện ngắn Nguyễn Duy KhoáiTâm sự ở quê – Thơ Hải ThanhNàng, hắn và con chuột - Truyện ngắn Sơn TrầnMùa này gió núi - Nguyễn Hiệp