Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.

Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Cho em tựa vào anh – Thơ Lê Huy HạnhLời ru của người cha trẻ - Thơ Nguyễn Lãm ThắngCó một ngày - Thơ Nguyễn Ngọc HạnhNgụ ngôn một dòng sông - Nguyễn Nhã TiênDăm ba hạnh phúc ngắn – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoHình tượng lợn trong các nền văn hóa - Ngọc GiaoĐỏ - Hoàng Thanh HươngĐêm ở Trường Sa – Thơ Hữu NhượngĐóng băng trong thành phố - Nguyễn Thị Anh ĐàoÝ đêm – Thơ Mai Hữu Phước