Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.
Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Nợ em - Thơ Trần ChínhNhững hình dung – Thơ Nguyễn Lê Thu AnTiến quân ca của Văn Cao hơn 70 năm đồng hành cùng đất nước - Đào Ngọc ĐệPhố của tôi - Trần Nguyên HạnhĐọc thơ bạn giữa rừng – Thơ Nguyễn Văn TámĐêm văn nghệ địa phương - Bùi Công MinhNúi thiêng - Nguyễn Văn TámNhớ nhà thơ Thu BồnVòng tay theo nắng – Thơ Hà Duy Phương Nỗi nhớ - Thơ của Nguyễn Văn Tám