Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.
Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Tóc một sợi bạc – Tiểu QuyênSân khấu Giọng hát Việt vòng thi Giấu mặt – Thơ Bùi Công MinhMẹ – Thơ Tất ThắngTrước mặt hồ - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngGiấc mơ-Thơ Nguyễn Ngọc HạnhThức dậy – Thơ Nguyễn Minh HùngThơ Ngân VịnhKhông đề - Thơ Bùi Công MinhHồi ký văn học sau 1986 nhìn từ lí thuyết tự sự học hiện đại - Nguyễn Quang HưngNgựa giả, ngựa thật - Mai Hữu Phước