Đêm của mẹ - Thơ Đặng Toán
01.05.2016
Sau giấc mơ mẹ dậy thắp hương
Không bật điện sợ làm con chói mắt
Mẹ bảo, ngày nó lên đường đánh giặc
Có biết ánh điện như thế nào đâu...
Mẩy chục năm biền biệt miền sâu
Con chỉ về trong giấc mơ thăm mẹ...
Mẹ vui rồi... Con đừng buồn như thế
Lá vàng ru lá biếc suốt canh thâu...
Những giấc mơ vời vợi niềm đau
Những nén hương thắp đầy lên nỗi nhớ
Mẹ cứ lầm rầm trong màn đêm lặng lẽ
Chỉ những đốm hương cháy đỏ lắng nghe...
Đ.T
Có thể bạn quan tâm
Hạc phù dung - Nguyễn Thị Anh ĐàoNgụ ngôn một dòng sông - Nguyễn Nhã TiênÔng già bán chổi - Thơ Ngô Liên HươngCánh thiên di – Thơ Nguyễn Minh HùngCa dao cho biển – Thơ Tú Anh Người Đà Nẵng với bán đảo Sơn Trà - Bùi Văn TiếngNỗi nhớ trong Tây Tiến và Bên kia Sông Đuống - Nguyễn Minh HùngÝ nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangThở - Thơ Trần TuấnHồn biển - Nguyễn Văn Tám