Khi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân Vịnh
27.07.2016
Khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên bờ
chỉ còn những người đàn bà
và gió mặn
bước chân le te cá mắm
tiếng nói hòa tan con sóng sóng vỗ bờ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
đêm dần dần buông xuống
bầu trời những ngôi sao sáng
như mắt người đàn ông
những người đàn bà chiếu giường
khuya còn lăn qua, lăn lại
le lói ánh đèn chờ đợi
áo cơm đầy cả giấc mơ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên cánh tay những người đàn bà
vẫn còn mùi mồ hôi chồng
và nụ cười thức trong bóng tối.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Chiều tĩnh lặng – Thơ Lê HàoBóng tối/máu/ ánh sáng (elegy to..) - Thơ Trần Phương KỳHoa xuyến chi - Lê Anh DũngMột nơi vô cùng - Lê TuânNhà văn Bùi Công DụngEm đi mà chẳng sang sông – Thơ Hồng ThiệnTự khúc tháng Ba – Thơ Ngô Liên HươngMắt nhà giàn - Quang HoàiTạp cảm – Thơ Ngân VịnhTản mạn Đà Nẵng Xuân Mậu Tuất - Bùi Văn Tiếng