Khi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân Vịnh
27.07.2016
Khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên bờ
chỉ còn những người đàn bà
và gió mặn
bước chân le te cá mắm
tiếng nói hòa tan con sóng sóng vỗ bờ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
đêm dần dần buông xuống
bầu trời những ngôi sao sáng
như mắt người đàn ông
những người đàn bà chiếu giường
khuya còn lăn qua, lăn lại
le lói ánh đèn chờ đợi
áo cơm đầy cả giấc mơ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên cánh tay những người đàn bà
vẫn còn mùi mồ hôi chồng
và nụ cười thức trong bóng tối.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Cháy từ đám cháy - Truyện ngắn Diệu ÁiĐọc thơ bạn giữa rừng – Thơ Nguyễn Văn TámVới sông Bồ - Thơ Nguyễn Nhã tiênHà Nội - buổi chiều yên – Thơ Bùi Công MinhEm từ biển mặn – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngThả thơ tôi vào sông Serepók – Thơ Bùi Nhị LêÝ nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangNăm canh bên bờ vựcĐó có phải là xứ sở của hoa thiên điểu? - Thơ Đinh Thị Như ThúyNgoài kia, phố đã sang đông