Dấu phù vân – Thơ Nguyễn Nhã Tiên
15.06.2017
Ẩn từng ngón tay thon
hừng đông viên gạch đỏ
giấc mơ tôi từ đó
ngấn tích trên tay người
Ngọn lửa reo tiếng cười
tro lặn vào trí nhớ
ngày đi tan vào gió
làm sao tìm dấu chân

Tôi làm đất hồng hoang
chờ mùa xuân đến vỡ
mong manh từng cọng cỏ
hái bao lần cành sương
Giờ hai tay hoàng hôn
em gom chiều nắng úa
chưa đốt mà tôi khói
bay giữa trời mênh mông .
N.N.T
Có thể bạn quan tâm
Trên máy bay viết cho cháu nội - Bùi Công MinhNgân sáo trúc ngàn năm...Thơ của Lê Huy HạnhLòng trôi Tràng An – Thơ Quốc SinhTheo chân người hành khất - Thơ của Nguyễn Minh Ngọc Tác phẩm đạt giải Cuộc thi truyện ngắn và thơ chủ đề “Người đô thị” Nhớ Hịch Tướng Sĩ - Lê Anh Dũng Nhảy và múa – Trần Nhã ThụyChiêm bao đất - Truyện ngắn Lê Quang TrạngNgọn đèn đứng gác - Ký Viên Phúc QuânCát chảy - Truyện ngắn Sơn Trần