Dấu phù vân – Thơ Nguyễn Nhã Tiên
15.06.2017
Ẩn từng ngón tay thon
hừng đông viên gạch đỏ
giấc mơ tôi từ đó
ngấn tích trên tay người
Ngọn lửa reo tiếng cười
tro lặn vào trí nhớ
ngày đi tan vào gió
làm sao tìm dấu chân
Tôi làm đất hồng hoang
chờ mùa xuân đến vỡ
mong manh từng cọng cỏ
hái bao lần cành sương
Giờ hai tay hoàng hôn
em gom chiều nắng úa
chưa đốt mà tôi khói
bay giữa trời mênh mông .
N.N.T
Có thể bạn quan tâm
Ừ thì em cứ xa - Thơ Ngân VịnhTrò chuyện với súng Thần công trong thành Điện Hải – Thơ Mai Hữu PhướcTrong khu vườn cỏ dại – Thơ Đinh Thị Như ThúyTổng quan về việc đặt tên đường phố ở Tourane/Đà Nẵng từ năm 1902 đến năm 1996 - Bùi Văn TiếngMùa thu khác - Thanh QuếChỉ khuôn mặt đó - Thơ Đinh Thị Như ThúyGiọt mưa xuân – Thơ Phan Thu HồngLại có một ngày vui đáo để - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngVề Mỹ Sơn, nhớ Kazik* - Thơ Bùi Công MinhPhố đêm – Thơ Nguyễn Hoàng Sa