Con người, thời ấy – Thơ Thanh Quế
10.04.2017
Không biết khóc
Không biết cười
Trơ trơ
Như đá
Không xót thương
Không cảm thông
Không động lòng
Hàng xóm là hàng xóm
Nước ngoài là nước người
Lửa cháy
Chẳng bỏng ta
Người lạ dần với người
Mỗi người đều bơ vơ
T.Q
Có thể bạn quan tâm
Chiều - ta và bóng – Thơ Hoài BảoKẻ chết giả -Truyện ngắn của Dino Buzzati (Ý) Đất gọi – Thơ Nguyễn Hoàng SaTri thức dân gian của ngư dân biển Đà Nẵng – Huỳnh Thạch HàCon Rắn - Truyện ngắn Sơn NamTrường ca: “Ngụ ngôn của người đãng trí” (trích) – Ngô KhaKÝ ỨC –Truyện ngắn của Hoàng Nhật TuyênTrở về - Thơ Bùi Công MinhTản mạn về những buổi học cuối cùng - Bùi Văn TiếngẢo Hóa - Truyện Hermann Hesse