Con người, thời ấy – Thơ Thanh Quế
10.04.2017
Không biết khóc
Không biết cười
Trơ trơ
Như đá
Không xót thương
Không cảm thông
Không động lòng
Hàng xóm là hàng xóm
Nước ngoài là nước người
Lửa cháy
Chẳng bỏng ta
Người lạ dần với người
Mỗi người đều bơ vơ
T.Q
Có thể bạn quan tâm
Dạo khúc – Thơ Quang TấnTrong khu vườn cỏ dại – Thơ Đinh Thị Như ThúyVết chàm - Nguyễn Trọng HoạtNgọn gió siêu hình - Nguyễn Nhã TiênÔng lão trong quán điểm tâm ngoài ga-Truyện ngắn K.PAUXTỐPXKI (Nga) Miếu thờ trong đời sống làng xã của người Việt - Huỳnh Thạch HàChiều Ngũ Hành Sơn - Thơ Mai Hữu PhướcBiển một màu - Nguyễn Như BáNgưng đọng – Thơ Lê Huy HạnhTôi với tôi xung khắc - Thơ Thanh Quế