Cổ Mân - Thơ Huỳnh Trương Phát
16.07.2013
..
Chuông chùa từng giọt trong veo
Thấm vào ký ức quê nghèo Cổ Mân
Đường làng bén gót phong trần
Hai đầu thương nhớ nội dành cho con
...
Cho con trai Huỳnh Phát Cổ Mân
Cổ Mân làng nhỏ ven sông
Bao năm cách mặt mà không cách lòng
Tên làng ba đặt cho con
Lòng như sóng vỗ mênh mông chân đèo
Chuông chùa từng giọt trong veo
Thấm vào ký ức quê nghèo Cổ Mân
Đường làng bén gót phong trần
Hai đầu thương nhớ nội dành cho con
Nội con chân cứng đá mòn
Gánh chiều đi hết sắt son một đời
Ngược xuôi ngày tháng hụt hơi
Dấu chân để lại những lời mai sau
Cổ Mân cắt rún chôn nhau
Láng giềng còn một tiếng gàu trong tim
Ao nhà bóng nước xanh im
Gánh làm sao hết nỗi niềm quê ơi
H.T.P
Tạp chí Non Nước số 188
Có thể bạn quan tâm
Mù tăm – Truyện Trần Đức TiếnNày đốm lửa – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoChiếc ghế - Thơ Thanh QuếTrước cửa là biển - Truyện ngắn Nguyễn HiệpKhu vườn trên gác mái – Truyện Đinh Quỳnh Anh Buổi chiều có thể - Truyện ngắn Nguyễn ĐạtTạm biệt Huế - Thơ Thu Bồn Và nàng đã thấy trăng – Truyện ngắn Vũ Thế ThượcTác phẩm đạt giải Cuộc thi truyện ngắn và thơ chủ đề “Người đô thị” Quế Sơn – Thơ Nguyễn Hoàng Sa