Sân khấu – Thơ Nguyễn Văn Tám
04.04.2019
Thuê người đạo diễn
Em làm diễn viên
Tôi đứng ngoài xem
Em diễn hay quá
Tôi bị thôi miên
Nhập vai em đóng
Tôi cười tôi khóc
Cũng giận, cũng hờn
Luôn thay mặt nạ
Không ai diễn hơn
Màn vừa kết thúc
Ngẫm mình bị lừa
Đêm nằm tôi khóc
Thương mình ngày xưa!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Bão về - Truyện Nguyễn Hữu TàiChiều Vu Gia - Thơ Nguyễn Văn TámBảo tồn nghề mắm Nam Ô tại Đà Nẵng - Ngọc GiaoKý ức thành phố tiếng còi tàu - Trần Trung SángTượng hình kín – Thơ Đoàn Minh ChâuDòng chảy cuộc đời - Vĩnh Thông Lời ước hoa sưa - Đào Phi Cường Miệt quê - Truyện ngắn Trần Huy Minh Phương Cột mốc thời gian – Thơ Nguyễn Đông NhậtBến xưa – Thơ Trọng Quyết