Bóng một người - Thơ Ngân Vịnh
05.04.2015
Ông chọc gậy vào sóng biển
Tóc khói
Thả trời xuống vai
Thời gian vỡ hạt mưa bong bóng
Cỏ dại xanh dằng dặc ngày
Thức ngủ trong hơi rượu
Tạc thù với suối Mơ
Tình một nẻo
Đời một nẻo
Quăng ngược, quăng xuôi câu thơ
Nụ cười hiền như lá
Mà lòng cánh hạc chân trời
Có thể thấy Ông đằng sau phố xá
Giếng cạn vang một tiếng sỏi rơi.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Dân làng biển - Đào Đức TuấnMột ngày với Đà Nẵng thân yêu! – Thơ Trần Trúc TâmNhà nghiên cứu, biên khảo Huỳnh Ngọc ChiếnNghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành LêĐôi bông tai hình hoa nhài - Truyện ngắn của Bùi Đế YênẤn Độ - Phút Giây Ánh Sáng – Ghi chép Nguyễn Đông NhậtVới thu – Thơ Dương Đăng HuệCái chức và vợ - Truyện ngắn Bích NgânTín ngưỡng thờ cúng cô hồn của cư dân Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàChuyển mùa - Tản văn Đỗ Đức