Xin Cảm Ơn Em-Thơ Mai Hữu Phước
10.03.2017
Bởi em ngày đó không yêu,
Nên tôi mới đứng trong chiều ngẩn ngơ
Đem lòng kết lại thành thơ
Để thương, để nhớ, để mơ một người.
Mắt đêm rụng giọt sao trời
Như là lệ ứa hồn tôi với tình.
Em tươi tắn nụ cười xinh,
Tôi buồn riêng với bóng hình lẻ loi.
Một ngày se sắt tim côi,
Em về xứ lạ bên người không quen.
Bao nhiêu hy vọng chưa nhen
Đã thành mây khói bay trên trời chiều.
Cảm ơn em đã không yêu,
Để thơ tôi với bao điều bâng khuâng.
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Trương Đồ Nhục – Sáng tạo nghệ thuật của Nguyễn Hiển Dĩnh từ một truyện cổ dân gian (1) - Bùi Văn Tiếng Nguyễn Văn Bổng - nhà văn xứ QuảngMiền Yên Lãng cũ – Thơ Ngân VịnhCái chức và vợ - Truyện ngắn Bích NgânSau trước thời gian – Thơ Ngân VịnhSương khói sông Lô - Thơ Đinh Thị Như Thúy Tháng năm tháng mười – Thơ Nguyễn Nho Thuỳ DươngHoa niên trên trời - Phạm Thị Hải DươngNăm tháng không quên – Bút ký Nguyễn KiênThời khắc diễn vai – Thơ Đinh Thị Như Thúy