Thơ NGUYỄN NHO THÙY DƯƠNG
Nguyễn Nho Thuỳ Dương, tên thật là Nguyễn Thị Nhung, sinh ngày 05/05/1960, tại xã Điện Minh, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng
Hiện là phóng viên Báo Nhân đạo & Đời sống; Hội viên Hội Nhà văn Đà Nẵng.
Tập thơ đầu tay của chị nhan đề "Những bông ngãi đắng", được NXB Đà Nẵng xuất bản năm 2004; hiện chị đã hoàn thành bản thảo tập thơ "Miền Tình", tạp chí Non Nước giới thiệu 3 bài thơ mới rút trong bản thảo tập thơ mới này.
Miền em gió thẳm, thung sâu
Đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắc ngang
Miền em mây núi, trăng ngàn
Muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
Vàng rơi ai có tiếc không
Còn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
Kia bầy Con Sít tình tang
Sang sông, ai muốn lội sang cùng tình?
Miền em mưa nắng song hành
Xin người sang để có mình có ta
Ngại gì gió thẳm đường xa
Hãy sang chung một mái nhà lứa đôi.
Đường dã quỳ
Đừng nhắc nữa những tháng ngày em đến
Đường dã quỳ ngan ngát một màu hoa
Cho em được bên anh hoang dại tím
Giữa cao nguyên ngây ngất trời say
Đừng nhắc nữa, xin ai đừng thêm nữa
Em sẽ dã quỳ thời ấy mãi cho anh
Mặc thời gian luân màu quay đảo
Và dẫu không anh
Mai kia chẳng còn anh.
Trăng ơi nhớ không
Thu à
Thu ơi
Trăng anh mùa xanh
Trăng em mùa xanh
Người lên cao vời
Kẻ ngồi đầu núi
Hai miền cách trở
Hai đầu nỗi nhớ
Biết bao giờ nguôi
Trăng em lẻ xuôi
Trăng anh đơn ngược
Đâu là Ô Thước
Bắc tình sang nhau
Bây giờ mùa ngâu
Nối ngày mùa nhớ
Nhớ nhớ quên quên
Quên quên nhớ nhớ
Lần anh khất nợ
Trăng em nõn rằm
Trăng còn có không
Anh có nhớ không !?