Những ngọn gió khuya – Thơ Thanh Quế
24.06.2015
Ơi những ngọn gió khuya
Có phải các người đang than van
Nỗi cô đơn trong bóng tối
Như những linh hồn lang thang
Không nơi dừng lại
Khắp nơi, từ núi non đến ruộng đồng, sông bãi
Chẳng nơi nào không có những bóng ma...

Tiếng của các người thì thào trong đêm
Như những lời nỉ non
Làm ta thao thức
Và từ lâu giấc ngủ không còn
Là cõi thanh bình
Ta nương thân
Sau một ngày cực nhọc
Những ngọn gió khuya đêm đêm than vãn
Chẳng cho ta một phút bình yên
Chúng đánh thức những ký ức ngàn năm
Của loài người trầm luân trong máu...
T.Q
Có thể bạn quan tâm
Văn hóa-văn nghệ dân gian trong đời sống đô thị đương đại – Bùi Văn TiếngĐường mòn – Thơ Cẩm LệTiếng chuông chiều-Truyện ngắn Trí ThanhNhững vần thơ rối - Thơ Hà Duy PhươngÁo vàng mùa thu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoChiều ba mươi bên sông Hàn - Thơ Nguyễn Văn TámMột đóa antigone - Nguyễn Nhã TiênDăm ba hạnh phúc ngắn - Nguyễn Nho Thùy DươngNon Nước chiều xưa - Thơ Phan Hoàng PhươngLàm đề án đi! - Truyện ngắn Lưu Công (Trung Quốc)