Ngựa giả, ngựa thật - Mai Hữu Phước
24.05.2019
Con nhỏ, ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi
Lớn lên con phi ngựa thật
Con đi khắp bốn phương trời.
Cái thời ríu ra ríu rít
Xa dần trong chốn bình yên
Ba mẹ chắp cho đôi cánh
Con bay ước mơ thần tiên.
Những lúc, ba ngồi một mình
Với bao nghĩ suy lẩn thẩn
Chao ôi, cái thời lận đận
Nhọc nhằn cũng lắm niềm vui.
Đông qua, xuân về chạm cửa
Ngựa ba nghe đã mệt rồi
Nhớ khi ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi…
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Vua Thủy Tề là con rể làng tớ - Truyện Trần Đức TiếnNhà văn Nguyễn Nhã TiênĐà Nẵng và Hải Phòng: Sáu mươi năm tình nghĩa - Bùi Văn TiếngBên hồ sen – Thơ Nguyễn Hoàng SaPhía không em không tôi – Thơ Mai Hữu PhướcChớm xuân - Truyện ngắn Kim HòaGhi vội ở Viêng Chăn – Thơ Bùi Công MinhMàu sắc trong văn chương - Huỳnh Văn HoaHương thơm vườn mẹ - Trần HiệpMùa hè yên tĩnh - Phạm Thanh Thúy