Ngựa giả, ngựa thật - Mai Hữu Phước
24.05.2019
Con nhỏ, ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi
Lớn lên con phi ngựa thật
Con đi khắp bốn phương trời.
Cái thời ríu ra ríu rít
Xa dần trong chốn bình yên
Ba mẹ chắp cho đôi cánh
Con bay ước mơ thần tiên.
Những lúc, ba ngồi một mình
Với bao nghĩ suy lẩn thẩn
Chao ôi, cái thời lận đận
Nhọc nhằn cũng lắm niềm vui.
Đông qua, xuân về chạm cửa
Ngựa ba nghe đã mệt rồi
Nhớ khi ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi…
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Hạt bụi – Thơ Anh TuấnĐêm ở Trường Sa – Thơ Hữu NhượngNgôi nhà xinh đẹp – Truyện Nguyễn Thanh TuấnLời tri âm - Mai KhoaChùm thơ Lê Anh DũngBến Hồ Dâu – Thơ Trọng VượngBiển gọi tên – Tăng Tấn TàiNghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn TiếngLàm đề án đi! - Truyện ngắn Lưu Công (Trung Quốc)Nhảy và múa – Trần Nhã Thụy