Ngày xưa cha tôi kể - Thơ Nguyễn Văn Tám
16.09.2018
Vẳng chân đèo tiếng cuốc
Thống thiết đến nao lòng
Tiếng cuốc kêu như dụ lũ phường săn
Những viên đạn rình mò bay ra từ phía sau lưng chúng
Con cuốc cụt đuôi
ở bờ, ở bụi
Lủi thủi
Không bay được lên trời ...
-Ngày xưa cha tôi kể:
Loài cuốc sống rất chung tình
Chẳng may một trong hai con bị chết
Con còn lại nhớ bạn kêu ngày này qua ngày khác
Kêu đến khi kiệt sức, rồi chết theo
Cuốc chết chân treo ngược cành cây
Mắt mở trừng, trắng đục
( Một nỗi niềm oan ức? )
-Ngày xưa cha tôi kể:
Đem xương chim cuốc đốt lên, gĩa nhỏ
Bôi lên tóc đàn ông
Đàn ông sẽ sống trọn đời thủy chung
Lên rừng xuống biển
Dầu cuộc đời dâu bể...
Tôi hỏi lại cha
-Sao không bôi lên tóc đàn bà?
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Ngân sáo trúc ngàn năm...Thơ của Lê Huy HạnhTrước tượng đài mẹ Thứ - Thơ Xuân Tiếu"Đây thôn Vĩ Dạ" - Tốc ký tâm trạng của Hàn Mặc Tử - Nguyễn ThuậnHồn biển – Thơ Nguyễn Văn TámVấp dấu chân mình - Thơ Nguyễn Hoàng SaĐà Nẵng Đà Nẵng – Tạp bút Văn Công HùngĐôi điều bày tỏ - Thơ Ngân VịnhNhững cây cầu thành phố - Trần Nhã ThụyTháng sáu - Thơ Đinh Thị Như ThúyVẫn những chân trời – Thơ Trần Kim Hoa