Hà Nội đêm - Thơ Đinh Thị Như Thúy
24.03.2015
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Tín ngưỡng thờ Bạch Mã Thái Giám của cư dân Ngũ Hành Sơn - Huỳnh Thạch HàGiao thoa văn hóa Việt – Chăm nhìn từ đồng dao (同谣) - Võ Văn HòeThì thầm cao nguyên – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoMùa hè của tuổi thơ tôi - Vũ Ngọc GiaoTản mạn về sông – Nguyễn Văn TámTiếng Gọi Đời Thường –Truyện ngắn của Knut Hamsun Đêm ở Trường Sa – Thơ Hữu NhượngĐinh Mỹ nhân - Truyện dã sử Đỗ Nhựt ThưDân làng biển - Đào Đức Tuấn Giọt ngâu - Nguyễn Thị Anh Đào