Hà Nội đêm - Thơ Đinh Thị Như Thúy
24.03.2015
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên

Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Đất nước có nhiều trẻ con – Thơ Thanh QuếLớp lãng quên – Thơ Bùi Mỹ HồngVô danh - Đỗ Như ThuầnBảo tồn làng nghề nước mắm Nam Ô - Đà Nẵng - Đinh Thị TrangKẻ chết giả -Truyện ngắn của Dino Buzzati (Ý)Chiều Phan Thiết – Thơ Cẩm LệEm - Lê Huy HạnhNgỡ ngàng – Thơ Nguyễn Hoàng SaThơ và Tôi – thơ Nguyễn Văn TámĐà Nẵng đầu hè – Thơ Tất Hanh