Em trách chi...- Nguyễn Nho Khiêm
06.08.2019
Em trách chi chuyện tròn khuyết vầng trăng
Bữa cơm vui nửa chừng buông đũa
Thương con trai mắt buồn hoang lạnh
Lặng lẽ vào góc vắng ngồi ngơ.
Anh nép vào bóng mát câu thơ
Thấy hồn mình đi qua sa mạc
Phía chân trời bao nhiêu cơn khát
Em trách chi chiếc lá rụng vô tình.
Tờ lịch cũ trên tường không còn nữa
Chỉ còn đây chi chít ngày mai
Con đường kia buổi xưa lạc bước
Dấu chân nghiêng gió cát lấp đầy
Ngày đi qua lại đến một ngày
Tóc xanh qua hóa thành tóc bạc
Em nhắc chi chuyện vầng trăng khuyết
Buổi cơm chiều đôi đũa cứ so le.
Con thương yêu, đừng ngồi buồn góc vắng
Hãy ngã vào lòng mẹ ban mai
Cuộc đời vẫn đồng hành mưa nắng
Con hãy về bên mẹ nắm bàn tay...
N.N.K
Có thể bạn quan tâm
Đảo cho mỗi người – Thơ Nguyễn Nhã TiênĐà Nẵng gió và hương - Tản văn của Phan Trang HyMiếu thờ trên địa bàn quận Ngũ Hành Sơn thành phố Đà Nẵng - Đinh Thị TrangTiềm năng, giải pháp phát triển du lịch sông Cu Đê - Huỳnh Thạch HàVề Mỹ Sơn, nhớ Kazik* - Thơ Bùi Công MinhThoát tục - Truyện ngắn của Hoàng Hải Lâm Tiếng chim đã tắt trong rừng – Thơ Bùi Công MinhMiền Yên Lãng cũ – Thơ Ngân VịnhBên đời một ánh vàng mây - Trần Trình LãmNgười hát rong thời đại - Trần Trung Sáng