Con người, thời ấy – Thơ Thanh Quế
10.04.2017
Không biết khóc
Không biết cười
Trơ trơ
Như đá
Không xót thương
Không cảm thông
Không động lòng
Hàng xóm là hàng xóm
Nước ngoài là nước người
Lửa cháy
Chẳng bỏng ta
Người lạ dần với người
Mỗi người đều bơ vơ
T.Q
Có thể bạn quan tâm
Hình tượng chó trong văn hóa Việt - Nguyễn Ngọc GiaoRét nâu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoBài hát về mùa xuân thành phố - Thơ Bùi Công MinhTrong mưa xuân - Hồ Đăng Thanh NgọcVai trò của sông Cổ Cò với thương cảng Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài AnGửi con yêu, từ Hoàng Sa - Mai Thanh Hải Niềm Vui Trắng-Thơ Bùi Mỹ HồngChiếc phao cứu sinh – Truyện ngắn Trần Thùy MaiCủ Nần – Truyện ngắn Lý Thị Minh ChâuHồi ức những ngày đầu kháng chiến chống Pháp - Trần Trung Sáng