Con người, thời ấy – Thơ Thanh Quế
10.04.2017
Không biết khóc
Không biết cười
Trơ trơ
Như đá
Không xót thương
Không cảm thông
Không động lòng
Hàng xóm là hàng xóm
Nước ngoài là nước người
Lửa cháy
Chẳng bỏng ta
Người lạ dần với người
Mỗi người đều bơ vơ
T.Q
Có thể bạn quan tâm
Bà mụ của búp bê – Truyện ngắn Quế HươngThơ Nguyễn Đông NhậtTìm ai bên sông - Hoàng Đặngcái chết của những bông hoa - Thơ Đinh Thị Như Thúy Cặp sừng kỷ niệm - Truyện Hồng Chiến Mùa cỏ hồng trên phố - Tản văn Nguyễn Thị Anh ĐàoTản mạn Đà Nẵng Xuân Mậu Tuất - Bùi Văn TiếngVết xước trên cát - Truyện ngắn Nguyễn Bá HòaAnh và em cùng già – Thơ Thanh QuếVĩnh Quyền - ngước nhìn trong vô tận