Con người, thời ấy – Thơ Thanh Quế
10.04.2017
Không biết khóc
Không biết cười
Trơ trơ
Như đá
Không xót thương
Không cảm thông
Không động lòng

Hàng xóm là hàng xóm
Nước ngoài là nước người
Lửa cháy
Chẳng bỏng ta
Người lạ dần với người
Mỗi người đều bơ vơ
T.Q
Có thể bạn quan tâm
Truyện ngắn Thạch Lam - Từ góc nhìn thi phápNgười chăn dê ở thung lũng cỏ-Truyện ngắn của Đỗ Kim CuôngKhúc Theimai giữa Sài Gòn - Kiều MailyTrở về Màu tím hoa sim (*) - Nguyễn Minh HùngTrước mặt hồ - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngVề một người “Nhất sinh đê thủ bái mai hoa” - Bùi Văn TiếngLụa – Truyện Trần Văn Ngẫm nghĩ mùa xuân - Trịnh Bửu Hoài Phương người – Thơ của Trần Xuân LinhNgang qua xóm nhỏ - Trần Nguyên Hạnh